Lúc bấy giờ Phật từ pháp tòa đứng dậy Đưa cánh tay vàng hiện lực thần thông Đặt trên đầu Bồ Tát nói lời rằng: Từ vô lượng trăm nghìn muôn ức kiếp Hằng tu trì tối thượng thừa khó được Nay Ta đem phó chúc lại các ông Vì thương chúng sinh nên phải nhất tâm Trải chánh pháp vào giữa lòng nhân thế. Phật lập lại đến ba lần như vậy Lại dạy rằng: Các ông không cầu Phật Mà chỉ nên cầu trí tuệ Như Lai Trí tự nhiên có sẳn ở mỗi người Đã khai thị gắng mở tâm ngộ nhập. Đức Như Lai không có lòng cố chấp Không lo âu, sợ sệt một điều gì Vầng Như Lai là ánh sáng đại bi Là thí chủ cúng dường kinh Diệu Pháp. Hỡi nầy tứ chúng! Hỡi nầy Bồ Tát! Mang Phật vào đời diễn nói không lầm Nghìn năm sau thiện nam tử, nữ nhân Tin Phật tuệ các ông nên thí pháp Vì người ấy nói Liên Hoa Diệu Pháp Chỉ cho người đại đạo ngón tay hoa Chỉ cho người trí Phật sẳn trong ta Một sợi tóc chẻ hai đường mê, ngộ. Nếu có người chẳng tin mình tự độ Chẳng tin mình có tri kiến Như Lai Chớ quên rằng giáo hóa quãng đường dài Dụng phương tiện chỉ bày cho khế hợp Được như vậy tức báo ân chư Phật. Chư đại Bồ Tát nghiêng mình cung kính Cùng chắp tay hướng về Đức Thế Tôn Thưa lời rằng: Chúng con nguyện nhất tâm! Ba lần lạy, ba lần đồng kính bạch. Lúc bấy giờ, Thích Ca Mâu Ni Phật Đưa phân thân hóa Phật khắp mười phương Trở về nơi bản quốc, nói lời rằng: Ứng thân Phật đã về nơi tùy dụng Pháp Thân Đa Bảo lại hoàn như cũ! Phật dứt lời muôn cõi nước vui mừng. * ... đôi tàng kinh cũ, đôi lời huyết âm.
Như âm điệu trên muôn trùng sóng nước Mở ra nghìn tiếng tơ đồng như bay Cõi trời Đông sen báu trổ hồng tay Đất rúng động, ngài Phổ Hiền xuất hiện Chư đại Bồ Tát số không tính kể Chư thiên nhân, thần nhạc, quỷ Dạ Xoa Uy đức thần thông hiện cõi Sa Bà Non Linh Thứu nhiễu quanh vòng đảnh lễ Bạch Phật rằng: Xa nghe dòng pháp kệ Phật độ là Bảo-Uy-Đức-Thượng-Vương Vô lượng chúng sinh, Bồ Tát số hằng muôn Cùng tụ hội cúi xin lời của Phật Ví như người thiện nam và thiện nữ Công đức gì trì được Pháp Hoa kinh? Phật dạy rằng: Thiện nam tử, nữ nhân Được bốn pháp sau đây mà thành tựu Một là được chư Phật hằng hộ niệm Hai là trồng cội gốc đức ân sâu Ba là vào chánh định chẳng loạn tâm Bốn là phát đại bi tâm cứu thế. Đại Hạnh Phổ Hiền phát lời nguyện thệ Bạch Thế Tôn! Trong đời ác về sau Người thụ trì diệu pháp tạng vô cầu Nguyện gìn giữ, hộ trì muôn khổ hoạn Trừ diệt tà ma hôn trầm mê loạn Hai mươi mốt ngày chẳng kể gần, xa Trên tượng vương sáu ngà hóa hiện ra Cùng chư Bồ Tát cúng dường, thủ hộ. Một dòng kệ, một câu kinh chẳng rõ Liền vì người tháo mở chỗ ngại nghi Kiên cố tâm vào được đà-la-ni Lòng hoan hỷ càng sinh tâm tinh tiến. Liền nói chú rằng: A đàn địa, đàn đà bà địa, đàn đà bà đế, đàn đà cưu xá lệ đàn đà tu đà lệ, tu đà lệ, tu đà la bà để, Phật đà ba chiên nễ, tát bà đà la ni a bả đa ni, tát bà bà sa a bà đa ni, tu la bà đa ni, tăng già bà lý xoa ni, tăng già bà đà địa, đế lệ a nọa tăng già đâu lược, a la đế ba la đế, tát bà tăng già địa, tam ma địa dà lan địa, tát bà đạt mạ tu ba lợi sát đế, tát bà tát đõa lâu đà kiêu xá lược, a nâu dà địa, tân a tỳ cát lợi địa đế. Lại bạch rằng: Nếu Bồ Tát được nghe Phải nên biết sức Phổ Hiền chú nguyện Người ghi nhớ, hành trì và đọc tụng Đó là người tu đại hạnh Phổ Hiền Người chép kinh đổi kiếp thọ sinh thiên Gốc công đức được Như Lai quán đảnh Đội mũ ngọc quỳnh thân trời, tâm thánh Bốn muôn tám nghìn thiên nữ hòa vui Người trì tu lý giải nghĩa chân kinh Thân sau cuối được gặp nghìn chư Phật Lại thọ sinh nơi cảnh trời Đâu Suất Vào trong dòng quyến thuộc bậc Đại Tiên Di Lặc Bồ Tát thân tướng uy nghiêm Chư thánh chúng dưới tòa vàng chiêm bái Bạch Thế Tôn! Con dụng thần lực bảo trì, lưu bố Cõi Diêm Phù khiến chẳng để suất khinh Người giữ kinh ví biết giữ trí mình. Phật dạy rằng: Như Phổ Hiền đại hạnh Đã tựu thành bất khả thuyết đức ân Kiếp lâu xưa vô thượng đạo phát tâm Cũng như thế! Phật giữ người tịnh đức Phải nên biết người thuyết minh diệu pháp Chẳng khác người hằng thấy Đức Như Lai Như nụ sen hồng từ kim khẩu mãn khai Là người vì pháp cúng dường tối thượng. Người như vậy tâm đã lìa sắc tướng Chẳng còn ưa năm món dục trong đời Thấy thân mình cũng chẳng khác thân người Thấy nghìn cõi cũng vào trong một cõi. Năm trăm năm sau Như Lai diệt độ Cội bồ đề trải cỏ phá quân ma Chuyển pháp luân, đánh pháp cổ, thổi pháp loa Rưới pháp vũ, đắp y vàng của Phật. Nầy Phổ Hiền! Chúng sinh thấy người hành trì kinh điển Lại sinh lòng oán ghét hoặc khinh khi Phải biết rằng quả báo tại đời nầy. Phật dứt lời số hằng sa Bồ Tát Đắc vô biên vô lượng đà la ni Hạnh Phổ Hiền đầy đủ đại tam thiên.
Lúc bấy giờ Phật dạy hàng đại chúng Bất khả tư nghì số kiếp lâu xưa Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Như Lai Kiếp Hỷ Kiến, Quang Minh Trang Nghiêm cõi nước Đại vương tên Diệu Trang Nghiêm trị quốc Phu nhân là Tịnh Đức có hai con Tịnh Tạng, Tịnh Nhãn, trí đức thần thông Hạnh Bồ Tát, tịnh tu ba la mật Đắc chánh định được trang nghiêm tam muội Phật trải tòa thuyết Diệu Pháp Hoa Kinh Giáo pháp cho vua và vô số chúng sinh Dìu dịu nắng lung linh trên nhánh lá. Lúc bấy giờ Tịnh Tạng và Tịnh Nhãn Chắp tay thưa cùng với đức phu nhân Cầu xin người đến lễ lạy cúng dường Liên kinh hội Phật ra đời khó gặp. Phu nhân dạy rằng: Cha con không cầu Phật Hãy đến thưa người, sau sẽ cùng đi Hai người con vâng lời mẹ, chắp tay Mà than rằng: Chúng con là pháp tử Nhân duyên gì lại sinh nơi tà kiến! Mẹ dạy lời: Hãy thương tưởng cha con Nên vì người mà hóa hiện thần thông Cha thấy được hẳn sinh lòng khâm phục Được tín tâm sẽ cùng đi đến Phật. Vâng theo lời bay lên giữa hư không Hiện một thân rồi lại hóa muôn thân Trên thân tuôn nước, dưới thân bừng lửa Khi ẩn tàng, khi hiện thân lớn, nhỏ Đi vào lòng đất tựa giữa nước trong Sức thần thông dụng lực một đất tâm Hạnh phương tiện khiến tâm người điều phục. Diệu Trang Nghiêm Vương chắp tay hoan hỷ: Ai là người đã giáo pháp các con? Cùng thưa là Đức Phật Vân Lôi Âm Hiện chuyển pháp dưới cội cây bảy báu Vua liền nói: Ta muốn cùng thấy Phật. Hai người con liền đến chỗ phu nhân Chắp tay thưa rằng: Cha đã phát tâm! Nay xin mẹ thuận lòng cho thí phát. Lại nói kệ rằng: Như hoa Ưu Đàm Bát Linh Thụy hoa nhiều kiếp nở một lần Phật trụ đời càng lại khó thấy hơn Bộng cây nổi rùa mù đâu thường gặp Phước sâu dày sinh đời nầy gặp Phật. Phu nhân nói rằng: Lời thật vậy thay! Lúc bấy giờ ở nơi chốn hậu cung Hằng vô số người người kham thụ pháp Đã từ lâu xưa Tịnh Nhãn Bồ Tát Đắc định thần thông tam muội Pháp Hoa Ngài Tịnh Tạng hằng muôn kiếp lại, qua Đắc được chánh định Ly-Chư-Ác-Thú Đưa chúng sinh xa lìa muôn đường dữ Một nhánh tâm chia lục đạo, tam đồ Một tàng kinh sáu cõi nhập đại thừa Ngài Tịnh Đức đắc Phật tâm đại định Chư-Phật-Tập tam muội là diệu tịnh Vào thâm sâu dược-tạng của tâm Không Tại đạo tràng đảnh lễ nhiễu ba vòng Đầu mặt lạy dưới chân người đại giác. Đức Vân Lôi Âm vì vua nói pháp Thuyết diệu kinh được lợi ích vui mừng Diệu Trang Nghiêm Vương cùng với phu nhân Mở chuỗi ngọc cúng dường trên thân Phật. Giữa hư không ngọc châu ngời ánh sáng Hóa báu đài bốn cột trụ uy nghiêm Như tượng vàng, Phật ngự giữa thanh thiên Như tám thức đã chuyển thành bốn trí. Trên bửu đài Sắc và Tâm bất nhị Trụ hư không Sự và Lý nhất chân. Lúc bấy giờ, ngài Diệu Trang Nghiêm Vương Khởi tâm niệm: Phật sắc thân vi diệu! Tánh tướng nhất như, tri tâm nhập đạo Đức Vân Lôi Âm nhìn tứ chúng dạy rằng: Các người thấy Diệu Trang Nghiêm Vương chăng Giữ pháp Phật làm tỳ khiêu hóa đạo Thành Phật vào Đại-Cao-Vương thiện kiếp Hiệu Ta-La-Thụ-Vương, cõi nước Đại-Quang Vô lượng chúng sinh, Bồ Tát và Thanh Văn Cõi tịnh hạnh đủ đầy muôn công đức. Vua nghe Phật, nhìn dòng đời sơ bạc Liền truyền ngôi, giao nước lại cho em Sợi tóc xanh ngó lại đã điểm sương Kiếm trí huệ cắt lìa ngang búi tóc Vua cùng phu nhân, tùy tùng, quyến thuộc Và hai con lập chí nguyện xuất gia Tám muôn bốn nghìn năm trì hạnh Pháp Hoa Đắc Nhất-Thiết-Tịnh-Công-Đức-Trang-Nghiêm tam muội Bay lên giữa hư không nói lời tán tụng Bậc thiện nhân đã hóa hiện làm con! Dụng thần thông hoán chuyển được tà tâm Tịnh phước báu từ thân sinh diệu đức. Phật Vân Lôi Âm Tú Vương Hoa Trí Bảo vua rằng: Thật vậy, thiện nam nhân! Ví có người cội phước khéo vun trồng Thiện-tri-thức đời đời thường được gặp. Là đại nhân duyên mở bày Phật pháp. Nầy đại vương! Như hai người Bồ Tát Tại cung vàng hóa hiện thọ thân sinh Từng cúng dường, trì tụng Pháp Hoa kinh Sinh bất cứ nơi nào đều gặp Phật Lòng thương xót những chúng sinh tà kiến Lập hạnh duyên qua lại chuyển nghiệp luân Lúc bấy giờ ngài Diệu Trang Nghiêm Vương Từ hư không bước đến nói kệ rằng: Đức Như Lai đảnh tướng một màu trăng Mắt dài rộng như cánh sen xanh biếc Tướng bạch hào đẹp như vòng Kha nguyệt Những hạt răng như bạch ngọc sáng trong Như trái tần-bà tươi sắc môi hồng. Dứt lời kệ vua chắp tay bạch Phật Bạch Thế Tôn! Thật chưa từng có vậy! Pháp Như Lai vi diệu bất tư nghì Mỗi mỗi lời khuyến dạy dứt lòng nghi Được chánh pháp con từ nay an ổn Chẳng tự theo tâm hành sinh kiêu mạn Chẳng ôm lòng tà kiến hoặc giận hờn. Phật Vân Lôi Âm nhìn xuống đạo trường: Diệu Trang Nghiêm Vương phải đâu người khác! Thọ sinh thân nầy là Hoa-Đức Bồ Tát Quang-Chiếu-Trang-Nghiêm-Tướng là Tịnh Đức phu nhân Tịnh Tạng và Tịnh Nhãn là Dược Thượng, Dược Vương Vị thuốc chúa hằng vì người hóa hiện Cõi trời người nên sinh tâm cung kính. Vòng thế sự ví lòng người chẳng bạc Cỏ Cát Tường hẳn Bồ Tát chẳng sinh. Nhuốm chút phong hầu tấc dạ đã mê Ngọc chôn ngọc, mai vùi mai chẳng rõ. Một Phật cũng Không, chín địa vì người mà có Muôn thánh nghìn hiền như phiến sao băng Cõi thế tình tròn khuyết mấy lần trăng Còn một ít lá khô làm chân lý. Phật không là Trí, chẳng không không Trí Bức mê đồ lãng đãng bóng Sắc, Danh Con mắt pháp chứng thực tướng Vô Sinh Gọi bốn trí thể tánh đồng, tên khác.
Lúc bấy giờ Vô Tận Ý Bồ Tát Áo bày vai đảnh lễ Đức Thế Tôn Bạch lời rằng: Đại Bồ Tát Quán Âm Xin Phật dạy nhân duyên sinh danh hiệu. Phật dạy rằng: Đại bi tâm vi diệu! Nghe lời than từ vô lượng chúng sinh Người kính tin niệm nhất niệm xưng danh Sức cảm ứng từ âm thanh mà hiện Lòng vọng dục sân si như lửa đỏ Sông ái ân vây bủa sóng vạn trùng Mê sắc tài cuồng vọng giữa bể Đông Thuyền phiêu bạt trên dòng sâu nghịch gió Tâm mải miết tìm đường hoa, lối cỏ Say men đời nghiêng bóng đổ lầm than Rồi đường ma, nẻo quỷ tiếc đêm tàn Chút phù bạc giam cầm như vô tận Chấp nhân ngã, thị phi là oán tặc Lòng dâm ô, kiêu mạn gốc mê lầm Một lời kêu cầu danh hiệu Quán Âm Thường cung kính tức tâm tâm như nhất Trên tương hợp giác tâm đồng chư Phật Dưới độ muôn loài mở ngục tử sinh Cầu thân trượng phu trí dũng, hiền minh Cầu thân nữ nét băng trinh như ngọc Vô Tận Ý! Quán Thế Âm thần lực Chúng sinh nên hằng lễ lạy cúng dường Nếu có người trì niệm Phật mười phương Tâm cung kỉnh trọn đời không thối thất Công đức sinh chẳng bao giờ mai một Đồng như người một lần niệm xưng danh Bởi vì sao? Phật đồng Phật, khác tên Tánh đồng Tướng vô biên công đức tạng Ngài Vô Tận Ý chắp tay bạch Phật: Quán Thế Âm ứng hiện cõi Sa Bà Phổ độ sáu đường sinh tử lại, qua Dụng phương tiện thế nào mà vô ngại? Phật dạy rằng: Lực Từ vào biển ái Đắc Kim Cang tam muội ứng muôn thân Kẻ mê lòng khởi kiến chấp ngã, nhân Hiện nghìn tướng hóa thân từ thực tướng Ví có Bồ Tát vào Tam Ma Địa Tu pháp môn vô lậu bậc Trung thừa Hằng xa lìa phiền não, bỏ ghét, ưa Liền thị hiện Phật thân mà thuyết đạo Hàng hữu học đạt tịch minh thâm áo Liền hiện thân Độc Giác thuyết minh kinh Đoạn nhân duyên được thắng giải hiện tiền Liền đem pháp đại bi mà thuyết giảng Người trì giới tu hạnh môn nhập diệt Đạt pháp Không, Tứ Thánh Đế Nhị thừa Liền hiện thân giới, định, tuệ Thanh Văn Thuyết liễu nghĩa khiến cho người giải thoát Nếu có chúng sinh mến thân trong sạch Liền hiện thân thanh tịnh của Phạm Vương Nếu có người cầu cảnh giới Thiên cung Thân Đế Thích lại vì người mà hiện Nếu người cầu có được thân thần biến Liền hiện thân Đại Tự Tại Thiên Vương Nếu người cầu bay bỗng khắp mười phương Liền hóa hiện thân Thiên Vương Tự Tại Nếu người cầu thân anh hùng trí dũng Liền hiện thân vị Thiên tướng cõi trời Nếu như người muốn điều ngự bốn phương Liền thị hiện Tứ Thiên Vương thân tướng Nếu như người cầu thiên binh vạn tướng Sai khiến quỷ thần, thống lĩnh Thiên cung Liền ứng hiện thân Thái tử Thiên vương Thuyết chánh pháp khiến được như ý nguyện Nếu có người cầu hoàng cung ngọc điện Liền vì người hóa hiện sắc thân vua Nếu như người cầu thiên tứ vạn chung Liền thị hiện ứng thân người trưởng giả Nếu như người thích văn đàn tao nhã Liền hiện thân cư sĩ luận đàm kinh Nếu như người thích quản trị, điều hành Liền ứng hiện thân Tể quan thuyết đạo Nếu như người thích suy tầm số thuật Liền hiện người tu hạnh Bà la môn Nếu như người cầu trí tuệ cửa Không Liền hóa hiện thân người tu tịnh hạnh Nếu như có thiện nữ nhân, nam tử Lòng kính tin ngũ giới nhất tâm trì Liền hiện thân Ưu bà tắc, Ưu bà di Thuyết thiện pháp khiến người mau thành tựu Hóa hiện giai nhân gần ngôi Vương hậu Hướng tâm người đoan chính chốn phòng loan Nếu có người đồng nữ hoặc đồng nam Trí tinh vẹn, liền ứng thân thuyết đạo Nếu có chư Thiên biết thiên đình huyễn ảo Liền hóa thân thiên nữ hoặc kim đồng Như gấm thêu lụa dệt sắc mây lồng Cõi phước báu có sinh thì có diệt Nơi bể thẳm vẫy vùng đà thấm mệt Loài rồng thiêng nay chẳng muốn trứng rồng Liền ứng thân vào tận cửa long cung Thuyết chánh đạo đổi thành thân trí hạnh Loài quỷ dữ sinh tâm cầu thân tịnh Liền tùy tâm ứng hiện cõi Dược Xoa Nếu nhạc thần Đế Thích Càn Thát Bà Bỏ ý tưởng chấp thân là cố định Liền hóa hiện tương tợ thân thiện hạnh Thuyết lời kinh như tháo củi mở lồng Nếu như lòng sân hận cõi Thiên ma Bỏ tâm chấp liền ứng thân cứu giúp Nếu như Khẩn Na La thần âm nhạc Nghe âm giai biết thực tướng âm thinh Liền hóa thân tương tợ thuyết lời kinh Chánh pháp tạng có đâu rời cung bậc Nếu như đại mãng xà bỏ tâm hung độc Nghe Phật danh liền quy niệm nhất tâm Như tâm Từ liền tương tợ ứng thân Thuyết đại pháp bỏ thân nhiều oán trược Nếu như người thích vun bồi cội phước Thích sinh thân qua lại cõi nhân gian Sắc là niệm, niệm khởi ứng nghìn thân Thuyết phước báu được thân người gặp Phật Nếu có chúng sinh vô hình, vô hữu tưởng Muốn thoát vòng ràng buộc của thức tình Dòng vọng tâm như trường dạ minh minh Liền ứng hiện tương tợ thân thuyết giảng. Nầy Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Bồ Tát Dùng vô tác diệu lực tam muội Kim Cang Mở Bi tâm với tất cả chúng sinh Phát thệ nguyện làm mất lòng kinh sợ Mười bốn pháp ban bố tâm vô úy Quán tâm người năng quán được âm thinh Xoay thấy nghe về tự tánh bổn sinh Vào nước lửa Pháp Thân nào tổn hoại Vọng tưởng diệt chân tâm là thường trụ Ví như người đi giữa lũ yêu ma Có bao giờ quỷ mị ngự tâm ta Lực vô ngại vào ra muôn ức cõi. Luôn huân tập Cái Nghe về bản tánh Đem sáu căn về lại một Tánh Nghe Khiến chúng sinh đương lúc bị lâm nguy Đao gãy đoạn như chạm vào sắt thép Nước tĩnh lặng chỉ hoài công kiếm bén Tánh nguyên lai chẳng lay động bao giờ Một Tánh Nghe rỗng suốt cõi thiên thu Xóa bóng tối u đồ bừng tuệ nhật Nghe như không nghe, tiếng như không tiếng Âm thinh trần nguyên hiện tánh âm thinh Những gông cùm xiềng xích chốn ngục hình Chẳng giam nổi thánh tâm người đạt Đạo. Tiếng theo tiếng trả về cho tĩnh lặng Thuần Tánh Nghe viên mãn chẳng đến đi Đại lực Từ viên mật suốt trong ngoài Cảnh đối cảnh, người đối người an lạc Vững vàng như núi ai người nhổ được Lìa sắc thanh, vọng dục vướng chi chân Căn cảnh viên dung không sở, không năng Ai người nói ai người nghe đối đãi Lìa sân hận không ta, người, khôn, dại Biết cảnh trần hư dối tướng đến, đi Pháp giới, thân tâm như minh nguyệt lưu ly Tâm mông muội san bằng như thạch bích Muôn cõi tịnh đạo tràng là thế giới Vào thế gian chẳng hoại pháp thế gian Pháp tử mười phương đảnh lễ cúng dàng Là trí tuệ đồng hằng sa chư Phật Lục căn viên thông, cảnh tâm bất nhị Như mặt gương hiện rõ nghiệp chúng sinh Vô lậu căn thân, kính trí Đại Viên Thể tròn sáng tánh Không Như Lai Tạng Tri kiến đồng Phật hiện thân đồng Phật Vào tận mật ngôn, mật ngữ Như Lai Sinh ra Văn-Thù nhiều đến sáu mươi hai Số hạt cát sông Hằng nghìn thế giới Trăm ức mặt trời hiện trăm ức cõi Vòng trăng xanh nguyệt chiếu mỗi song mây Pháp Như Lai tùy phương tiện mãn khai Tùy căn tánh chúng sinh mà thuyết giáo. Đắc nhĩ căn viên thông vô thượng đạo Vô tác thần thông diệu đức bất tư nghì Bửu giác viên dung Kiến, Văn, Giác, Tri Thân ứng hóa trên đường mây, bóng lá Hiện tám muôn bốn nghìn hình tướng lạ Khi từ bi, khi định, tuệ, oai nghi Nói vô biên thần bí tạng chân ngôn Vào biển khổ hải triều âm bất tuyệt Cảnh hóa trần ví mây che mặt nguyệt Do Văn, Tư đã đối cảnh vô tâm Như âm thinh vượt tường vách che ngăn Hiện thần dụng lướt trên ngàn mẫu tự Tín tâm minh vượt vạn trùng sóng dữ Lòng kinh nghi khiếp hãi được bình an Chút thịt xương kết hợp gọi là thân Người tịnh hạnh đã từng phen buông xã Như trí Phật trang nghiêm nghìn cõi nước Như tâm Từ hiện Như Ý bảo châu Cảnh trời, người ba cõi nhiếp tâm tu Thấy Phật lực như sở cầu ứng hiện. Bậc Tịnh Thánh chúng sinh thường tâm niệm. Lúc bấy giờ Vô Tận Ý Bồ Tát Bạch Phật rằng: Nay xin được cúng dàng Hai tay dâng chuỗi Anh Lạc nơi thân: Xin Ngài nhận chuỗi ngọc là pháp thí. Bồ Tát Quán Thế Âm liền từ chối Lại thưa lời: Xin mở lượng xót thương! Phật dạy rằng: Đã phát nguyện cúng dường Xót sinh tử nên vì người thọ nhận! Bồ Tát y lời tiếp thu chuỗi ngọc Trên tay vàng phân chuỗi ngọc làm hai Một phần dâng Đức Thích Ca Mâu Ni Phần còn lại dâng tháp Đa Bảo Phật. Lúc bấy giờ ngài Trì Địa Bồ Tát Tán thán rằng: Kính bạch Đức Thế Tôn! Đạo nghiệp tự tại thị hiện phổ môn Tất cả pháp viên dung trong một pháp Phước đức nghe kinh lấy gì tương xứng Chuyển pháp luân nay lại có nhân duyên. Mặt trời hồng rực rỡ đóa tuệ quang Chư thánh chúng phát tâm vô thượng giác Một đất tâm diệu kỳ sinh vạn vật.
Như ánh sáng nghìn đại thiên tương hội Biển sóng vàng từ đảnh tướng Thế Tôn Vầng bạch hào chiếu vô tận thượng phương Muôn nước Phật cõi trời Đông vi diệu Hằng sa cõi đến Tịnh Quang thế giới Phật hiệu Tịnh Hoa Tú Vương Trí Như Lai Trên tòa vì người hằng chuyển pháp luân Chư Bồ Tát quỳ dưới chân phụng thỉnh Như nhật nguyệt trải dài miền đất tịnh Tỏa ngời thân vị Bồ Tát Diệu Âm Dùng vô biên đại tam muội nghiêm thân Hạnh Bồ Tát dúm bụi hồng phù thế Bay trong cõi kinh vàng ru sóng bể Một lần qua rồi lại những lần qua Vô lượng thân rụng xuống nụ tàn hoa Mầm nhánh mới bật chồi rung chuyển đất. Đảnh lễ Phật, ngài Diệu Âm Bồ Tát: Bạch Thế Tôn! Nay con muốn tìm qua Đức Thích Ca ứng hiện cõi Sa Bà Chư Bồ Tát, Thanh Văn đồng tụ hội Pháp Vương Tử- ngài Văn Thù Sư Lợi Hạt giống Bồ Đề gieo mảnh đất tâm. Phật dạy rằng: Cũng nên chớ sinh lòng Khởi ý tưởng cõi Diêm Phù hạ liệt Vô lượng chúng sinh, chẳng hư, chẳng thiệt Phật Thích Ca thương xót ứng hiện thân Giáo pháp cho người, điều phục khó khăn Chư Bồ Tát mang thân hình đen đúa Chẳng như ông- từ nhân lành kết quả Được sắc thân sáng rực, trí quang minh Như thân ta trùm khắp đại tam thiên Sắc thân Phật cõi Diêm Phù chẳng vậy. Ngài Diệu Âm bạch rằng: Như uyên hải Con nay qua đến cõi nước Diêm Phù Nương oai thần, Phật lực khối tâm hư Nhập tam muội dụng thần thông như ý. Lúc bấy giờ trên núi Kỳ-Xà-Quật Đóa sen thơm chen đất nở nghìn hoa Ngó sen vàng, cánh bạc, nhụy kim cang Thân Bồ Tát chẳng rời tòa bất động. Ngài Văn Thù bạch rằng: Xin lời Phật Nhân duyên gì sen trổ trước sân chầu Một mùi hương thoảng, một mầu Như Lai. Phật dạy rằng: Liên kinh hội hoằng khai Đại Bồ Tát Diệu Âm và thánh chúng Từ cõi nước Tịnh Quang vào chánh định Hiện sắc hoa như nhất cúng dường kinh Ngài Văn Thù Sư Lợi lại bạch rằng: Cúi xin dạy những gì là công hạnh Vị Bồ Tát đắc thần thông đại định Xin Thế Tôn cho thấy được thân Người. Phật dạy rằng: Đức Đa Bảo Như Lai Như lời nguyện sẽ chỉ bày thân tướng. Phật dứt lời đất mười phương rung động Hoa trời bay, nghìn âm điệu reo vui Mắt hồ sen xanh nước tịnh thêm tươi Thân chói rạng sắc vàng muôn công đức Từ đài báu ứng thân Kỳ Xà Quật Hai tay dâng chuỗi ngọc quý cúng dường Bạch lời rằng: Kính lạy Đức Thế Tôn! Uy đức Phật hẳn chúng sinh điều phục Chẳng tà kiến, tham sân si, vọng dục Không ghét ghen, bỏn xẻn hoặc giận hờn Không vô nghì hoặc chẳng kính Sa Môn Không chẳng nhiếp năm tình sinh tà vạy. Đức Đa Bảo Phật thân xin được thấy. Phật nối lời: Vị Bồ Tát Diệu Âm Muốn cúng dường, đảnh lễ Phật chân thân! Nói dứt lời, tiếng vang từ tháp báu: Hy hữu thay! Đại Đạo chẳng từng xa! Vì cung kính cúng dường từ Tâm hiện. Hoa Đức Bồ Tát bấy giờ bạch Phật Ngài Diệu Âm trồng gốc cội, tu nhân Công đức gì được tự tại thần thông Khẩn cầu Phật vì chúng sinh giải nói. Phật dạy rằng: Qua nghìn muôn kiếp hải Cõi nước tên Hiện Nhất Thiết Thế Gian Phật hiệu là Đức Vân Lôi Âm Vương Kiếp Hỷ Kiến- có Diệu Âm Bồ Tát Cúng dường Phật, tấu hằng muôn kỹ nhạc Cùng dâng lên bát báu số muôn nghìn Lời Như Lai ứng hợp diệu âm thinh Cõi tâm tịnh, sắc, thanh như bào ảnh. Nầy Hoa Đức! Xưa Diệu Âm Bồ Tát Hiện thân nầy cũng pháp hiệu Diệu Âm Sắc và thanh đâu ngoài một nguồn tâm Tâm tinh vẹn ví gặp hằng sa Phật. Thanh vô thanh- không người và không vật Nên vào ra vô ngại ứng muôn thân Tùy hạnh duyên qua lại bể trầm luân Như tiếng sóng vỗ đôi bờ sinh tử. Hoặc hiện thân Phạm Vương, thân Đế Thích Thân thiên vương, hoặc thân đại tướng quân Tỳ Sa Môn hoặc thân Chuyển Luân Vương Thân trưởng giả hoặc là thân cư sĩ Thân đồng nam hoặc hiện thân đồng nữ Hoặc thân trời cho đến quỷ Dạ Xoa Hoặc phi nhân như loài Khẩn Na La Cửa địa ngục, cổng thiên đường chẳng ngại. Tiếng kêu cứu có bao giờ dừng lại Cõi mê tâm người, vật nuốt ăn nhau Cũng là lời, là tiếng hóa thành châu Diệu pháp tạng từ một tâm lưu xuất. Phật lại dạy rằng: Hỡi nầy Hoa Đức! Bồ Tát Diệu Âm biến hóa muôn thân Dùng âm thanh mà hoán chuyển tam luân Dâng kỹ nhạc khiến chúng sinh nhiếp ý Cảm hóa tâm người đưa về nhất thể Độ tam đồ cũng vẫn nói kinh nầy Hoặc hậu cung ứng hiện bậc vương phi Đại thần lực đến đi không tổn giảm. Nếu tương ưng pháp Thanh Văn độ thoát Liền ứng thân người tu hạnh nhị thừa Nếu độ người mến thích cảnh thanh u Rừng suối vắng liền hiện thân Duyên Giác Người phát đại tâm năng cầu đại pháp Liền hiện thân Bồ Tát nói lục hành Nếu người cầu thấy Phật chuyển mê tình Trên đài báu hiện ngồi tòa chư Phật. Chỗ chúng sinh biếng lười tâm thối thất Liền vì người thị hiện nhập Niết Bàn Đại thần thông trí tuệ khó so lường Như đại hải, biển âm thinh vô ngại. Lại thưa rằng: Vị Diệu Âm Bồ Tát Trồng cội căn lành độ thoát thế gian Bạch Thế Tôn! Chánh định khó nghĩ bàn Xin được dạy những gì là tam muội? Phật lại dạy rằng: Hỡi nầy Hoa Đức! Chánh định là Hiện Nhất Thiết Sắc Thân Danh vô danh, tướng vô tướng chuyển luân Luôn khai triển vô lậu tâm hằng hữu. Muôn sắc lạ tỏa ngời non Linh Thứu Số hằng muôn Bồ Tát trụ vô thanh Chưa tàn thu giậu cúc có lần xanh Tìm chi mải chỗ rụng cành, rơi lá Thân ứng hiện không quen mà chẳng lạ Vầng trăng non đâu chẳng đã đến đây Một cung cầm làm rúng động bốn dây Một tâm tịnh mở ra nghìn cõi tịnh. Chứng vô sinh bốn muôn nghìn thiên tử Hoa Đức Bồ Tát nhập chánh định Pháp Hoa.
Thân tâm đảnh lễ, Tú-Vương-Hoa Bồ Tát Bạch Phật rằng: Thế Tôn nghìn uy đức Con cầu xin dòng pháp chuyển thành âm Cõi trời, người muốn biết hạnh khó làm Lời khó nguyện của Dược Vương Bồ Tát Hy hữu thay! Như mây mấy thuở nay còn về lại Gió bao mùa mà gió vẫn chưa đi Mười phương trời quang sắc rạng dung nghi Chân vạn dặm có bao giờ dừng nghỉ. Phật dạy rằng qua nghìn muôn kiếp hải Phật Nhật-Nguyệt-Tịnh-Minh-Đức Như Lai Mặt trời hồng rạng đức tự nguyên lai Đóa trăng biếc ngời tịnh minh diệu tuyệt Tâm Bồ Tát suối trong vằng vặc nguyệt Cây báu kết tàng sao thắp sàng thiền Ngọc dựng thành, hoa trải đất trang nghiêm Giọt thánh thót thiên âm vời thúy trúc Phật thọ lượng bốn muôn hai nghìn kiếp Luôn vì người thuyết Diệu Pháp Liên Hoa Vị chân nhân tu khổ hạnh đầu đà Ngài Nhất-Thiết-Chúng-Sinh-Hỷ-Kiến Trải lòng Từ được sắc thân đoan chính Bóng người tu đạp ngã vạn thành sầu Đã từng phen cười bể với cợt dâu Tướng của sắc bổn lai thường tịch diệt Biết thực tướng chúng sinh vô khả đắc Biết chân tâm, ngũ uẩn thể tánh đồng Tận nguồn tâm muôn pháp một bầu Không Hiện nhất-thiết-sắc-thân tam muội Tướng giả lập Sắc là Không tùy thuận Không nữ, không nam, không hoại, không thành Một pháp Không tất cả pháp đều Không Trí diệu dụng thần thông vô chướng ngại. Đắc tam muội, lòng vui mừng tự nghĩ Được tịnh thân từ Diệu Pháp Liên Kinh Rải hoa thơm nghìn cánh giữa thanh thiên Hải thử ngạn chiên đàn dâng cúng Phật. Lại nghĩ rằng: Đã đành muôn thần lực Sánh sao bằng đem thân mạng cúng dường Liền uống hương trời nghiêm tịnh sắc thân Dùng lụa quý cõi trời làm y phục Lửa tam muội lấy thân mình làm đuốc Vầng quang minh chiếu rạng cõi thiên, nhân Thân cúng dường cháy suốt cả nghìn năm Mười phương chư Phật viên âm khen ngợi. Lại hóa thân vào đền vua Tịnh Đức Dáng uy nghi tĩnh tọa nói kệ rằng: Đã từng phen hoàn nguyện bỏ nhục thân Lòng cầu đạo giữ tâm hằng tinh tiến Đắc định nhất-thiết-sắc-thân tam muội Xưa kinh hành chốn ấy lại sinh đây Lại thưa rằng: Nhật-Nguyệt-Tịnh-Minh-Đức Như Lai Thọ mệnh vô lượng nay còn tại thế Đại Vương! Tôi trước đã cúng dường, nghe pháp kệ Tám trăm nghìn muôn vạn ức tạng kinh Đắc Giải-Nhất-Thiết-Chúng-Sinh-Ngữ-Ngôn Thấy thân tướng ẩn tàng nghìn thế giới Thấy sợi cỏ già nua muôn vạn tuổi Thấy cành thu vàng rụng một đêm xanh Biết rõ tâm và ngôn ngữ chúng sinh Biết vạn cảnh từ một tâm lưu xuất Biết tánh tướng đồng hiển bày như thực Nay thân tôi lại đảnh lễ cúng dường. Nói dứt lời bay lên giữa hư không Đến chỗ Phật lạy dưới chân tán thán: Vầng ánh sáng tỏa mười phương chiếu rạng Con về đây lại được thấy dung quang. Phật dạy rằng: Đã đến thời ta thị hiện Niết Bàn Giáo pháp Phật ta vì ông phó chúc Thu xá-lợi rộng bày nghìn tháp báu Vì trời, người lưu lại để làm tin. Phật như lời nhập diệt khoảng giữa đêm Đất rúng động ba nghìn muôn thế giới Ngọc sáng như sao tượng hình xá-lợi Ngọn phù đồ đôi nhạn trắng vui bay Phím tơ ngà dường như bật muôn dây Mười phương Phật một đất nầy ẩn hiện Vị Bồ Tát sinh tâm vô hạn lượng Nơi thân nầy nhập bất-nhị pháp môn Đây chân thân, không sinh, diệt, ngã, nhân Không hữu, không vô, không mê, không giác Đại hòa tính thiện nên không làm ác Chứng như như không danh tự, văn ngôn Không chấp năng không, không chấp sở không Thể tánh tịch nhiên chưa hề xuất, nhập Liền ở trước tám muôn bốn nghìn tháp Phật Chứng nhập chân tâm nhất thể hồi quy Ví như lời nguyện đốt cháy đôi tay Một pháp giới, một tâm đồng chánh giác Lửa tam muội cháy ròng ba nghìn cõi Chư Thanh Văn, Duyên Giác phát đại tâm Định thâm vi ứng hiện sắc kim thân. Phật dạy rằng: Nhất-Thiết-Chúng-Sinh-Hỷ-Kiến Bồ Tát Ứng thân nầy là Bồ Tát Dược Vương Đã muôn lần, vạn kiếp phá chấp thân. Nghìn thế giới hiện thân, thân nào thực? Người cầu đạo quên thân lìa ngã, pháp Đem quách thành, thê tử, cõi tam thiên Cây xanh rừng, suối mát, núi uy nghiêm Biển châu ngọc cúng dường không hối tiếc Vượt thô ngã, pháp - muôn vàn sai biệt Sánh với người tâm niệm một dòng kinh Nầy Tú-Vương-Hoa! Với sông hồ, tánh biển cả bao la Trong các tạng kinh, Pháp Hoa thâm mật Núi hùng vĩ, Tu-Di-Sơn cao vút Các tàng kinh, Diệu Pháp nở Liên Hoa Một trời sao nạm ngọc đẹp trăng ngà Nghìn kinh điển, Pháp Hoa là tối thiện Xóa bóng đêm, mặt trời hồng huyền nhiệm Kinh Pháp Hoa phá vỡ niệm mê lầm Như Thánh Vương ngang dọc một kim luân Diệu pháp tạng được thiên, nhân tôn kính Như Đế-Thích, vua nước trời Đao-Lợi Pháp Hoa kinh là vua của các kinh Đại-Phạm-Thiên-Vương, cha của chúng sinh Cũng như vậy, Pháp Hoa sinh Phật, Thánh Hàng nhị thừa, Duyên Giác là tột đỉnh Diệu Pháp Liên Hoa, nguồn mạch Phật tâm Hạnh Bồ Tát vượt Duyên Giác, Thanh Văn Pháp Hoa hạnh có đâu rời Phật hạnh Đấng Pháp Vương, Như Lai là thực tánh Pháp Hoa kinh bè ngọc giữa biển tâm. Nầy Tú Vương Hoa! Đây tờ kinh cứu muôn vạn chúng sinh Như kẻ khát bao ngày nhìn thấy nước Như kẻ lạnh không nhà tìm được lửa Như kẻ nghèo được y phục che thân Như trẻ thơ lưu lạc gặp mẫu thân Như bến đợi bên sông thuyền trở lại Như người bệnh mỏi mòn nay được thuốc Như bảo châu vào tay kẻ khốn cùng Pháp Hoa kinh chỉ lối vượt mê trầm Mở dây trói vòng tử sinh, sinh tử Nầy Tú Vương Hoa! Người nghe được phẩm Dược Vương Bản Sự Đúng như lời mà giữ hạnh, tu tâm Trên sen thơm như tượng ngọc nữ thần Cõi An Lạc thấy Pháp Thân thường trụ Lìa vọng dục, tham sân si, mê đắm Được thần thông chứng pháp nhẫn vô sinh Phật hiện tiền đồng ứng diệu âm thinh Cùng khen ngợi: Công đức kia vô lượng Nghìn chư Phật nói cũng không cùng tận Người trì kinh phá được vạn quân ma Đường tử sinh như mộng những lần qua Sức hộ niệm hiện ra nghìn vạn Phật Bậc trí tuệ vượt Thanh Văn, Duyên Giác Trụ định thuyền Bồ Tát khó ai hơn Người đời sau nghe được phẩm Dược Vương Tâm tùy hỷ, thân thơm hoa Ưu Bát Nầy Tú Vương Hoa! Như lương dược cứu người lìa tạp loạn Cõi Diêm Phù phước báu được nghe kinh Chẳng bệnh, chẳng già, chẳng diệt, chẳng sinh Người biết sống, sống như kinh không khác Miệng nói lời kinh, tai nghe tiếng Phật Dấu chân qua bước bước đất thành hoa Phá diệt tà tâm, thổi đại pháp loa Đánh trống pháp độ người lìa vọng dục Thấy người trí, dâng sen xanh tán tụng Biết chẳng lâu trải cỏ chứng Bồ Đề. Núi Linh Sơn gió động mấy cành xuân Mặt trời hiện non xanh ngày về lại Chư Bồ Tát nhập ngữ ngôn tam muội Hàng thu dương nắng nhỏ giọt sương mai Lời muôn kinh trong tâm của muôn loài Lồng lộng gió thành viên âm tán thán: Hy hữu thay! Tú Vương Hoa Bồ Tát! Ngài vấn kinh lợi ích đến vậy thay! Công đức kia thành tựu bất tư nghì.